"Ngỡ ngàng khi đọc thư từ con dâu"
Bài tâm sự của chị Hằng khiến tôi buồn khi thấy nhiều lần tha thứ cho con dâu mà vẫn phải nhận quả đắng. Tôi cảm thấy làm mẹ chồng thật thiệt thòi, đối xử tốt thì vẫn thiệt thòi, còn không tốt lại bị xã hội lên án. Tôi thương con dâu hơn cả con đẻ, nhưng giờ nhớ cháu nội mà không biết tìm ở đâu. Khi con trai tôi dẫn bạn gái về, tôi rất ưng Phương vì cô bé hiền lành, lễ phép và được lòng mọi người. Tuy nhiên, con dâu quá nhẫn nhịn, chịu đựng sự châm chọc mà không dám phản ứng, còn thường xuyên giúp đỡ người khác một cách hào phóng.
Những người xin tiền có thể giả dạng để lừa gạt, nhưng con dâu tôi nói rằng họ không muốn như vậy, mà do số phận. Cô ấy khuyên tôi nên giúp đỡ họ để họ bớt khổ và mình cũng tích phúc cho con cháu. Tôi rất thương con dâu, vì cô ấy hiếu thuận và chăm sóc gia đình rất chu đáo. Dù công việc giáo viên rất vất vả, cô vẫn nấu ăn và lo lắng cho tôi, không cho tôi phải làm gì. Cô luôn nhớ mua quà cho chúng tôi khi đi ra ngoài và cách nói chuyện nhẹ nhàng, tình cảm của cô khiến ai cũng quý mến. Chỉ mới gần 3 năm làm dâu, nhưng ai cũng khen ngợi cô.
Con dâu tôi rất tốt tính, nhiệt tình và gần gũi, không phân biệt giàu nghèo. Một lần trời mưa, cô ấy vội vã chạy sang giúp hàng xóm dọn thóc, khiến mọi người khen ngợi. Tuy nhiên, tôi lại lo lắng vì vợ chồng cô ấy không hòa thuận. Con dâu là giáo viên, cẩn thận và nhẹ nhàng, trong khi con trai tôi, quản đốc, lại nóng tính và cộc cằn. Họ thường xuyên xảy ra cãi vã, dù tôi đã cố gắng can ngăn và khuyên bảo cả hai. Tôi không hiểu sao họ lại yêu nhau nồng nhiệt như vậy trước đây.
Tôi rất khâm phục con dâu mình vì khả năng chịu đựng. Dù chồng mắng, nó vẫn im lặng, khóc một mình, rồi lại chuẩn bị cơm cho chồng. Tuy nhiên, từ khi mang bầu và sinh con, tính cách của nó đã thay đổi. Tôi cố gắng giúp trông cháu nhưng nó thường tỏ ra khó chịu, thậm chí có lần còn cãi lại tôi khi tôi tắm cho cháu bằng khổ qua. Con dâu tôi giờ không còn nhường nhịn chồng nữa, và khi cãi nhau, nó phản kháng ngay lập tức. Tôi hiểu rằng sức chịu đựng của nó đã đến giới hạn, nhưng đôi khi tôi vẫn không quen với sự thay đổi của nó. Đỉnh điểm là hôm thứ bảy tuần trước, vợ chồng nó đã cãi nhau rất to.
Con trai tôi đi nhậu về cằn nhằn vợ con, tôi can ngăn nhưng nó im lặng. Khi tôi đi ngủ, nó lại đánh vợ. Nghe con dâu khóc, tôi xuống hỏi thì nó ôm tôi khóc. Con dâu than phiền về việc chồng nhậu nhẹt và mắng mỏ, trong khi cô ấy đã rất mệt mỏi chăm con. Tôi rất thương con dâu và lo sợ con trai sẽ tiếp tục hành hạ vợ. Sáng hôm sau, con dâu bế cháu ra ngõ gọi taxi, bảo đi dạo một chút. Tôi đồng ý mà không để ý đến giỏ đồ lớn bên hông xe. Đến trưa, tôi không thấy họ về, gọi điện thì con dâu để điện thoại ở nhà.
Tôi buồn khi ăn cơm một mình, định nằm chờ mẹ con nó về. Khi dọn giường, tôi phát hiện một bức thư con dâu viết: “Con xin lỗi mẹ. Con biết ba mẹ yêu thương con, nhưng con không thể sống với người chồng ích kỷ. Con đưa cháu đi chơi vài ngày để chồng con suy nghĩ về cuộc hôn nhân này. Ba mẹ đừng lo lắng và đừng tìm con.”



Source: https://afamily.vn/doc-thu-bo-di-cua-con-dau-ma-toi-choang-vang-mat-may-6497.chn